*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vài lần Diệp Cố Sinh tỉnh lại đều chỉ phát hiện một nam nhân có khối bớt to dài trên mặt ở bên cạnh, chỉ cần lão vừa tỉnh liền rót cho lão uống một loại nước muối tràn đầy vị quýt. Ban đầu, lão còn chưa có tinh thần hỏi gì, dần dần, trong người có một chút khí lực, liền tức giận hỏi: “Ngươi là ai?”
Lục Triển Đình đem múi quýt bỏ vào miệng, mắt lại không rời khỏi trang sách, thản nhiên nói: “Đại phu tam tiểu thư nhà ông mời đến!”
Diệp Cố Sinh trầm mặt nói: “Ngươi tên gì, y quán ở đâu, trước đây xem qua bệnh cho ai?”
“Ta gọi là Chu Nhân, chu của tri chu, ta chưa vào cái quái gì gọi là y quán, trước kia chưa xem qua bệnh cho người nào.” Lục Triển Đình nghĩ một chút, bỗng nhiên cao hứng nói: “Có điều ta đã trị qua cho một con chó nhỏ bị hen của Trương đại nhân, vị đó là quan tam phẩm Đạo đài[1].” Y vừa nói vừa đem vỏ quýt mới bóc xong ném vào trong ấm nước, Diệp Cố Sinh bỗng nhiên ý thức được mình thường ngày uống chính là thứ nước được ngâm như thế chế ra, vừa kinh động vừa tức giận, tay lão run rẩy chỉ vào Lục Triển Đình nói: “Ngươi đi gọi Tuệ Lan đến cho ta.”
Lục Triển Đình cầm ấm nước kia để lên bếp lò, lại tiện tay bỏ vào mấy miếng cam thảo, song lại đi đến nằm xuống y tử, nói: “Không cần kêu, tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-me-tan-do-trang-mo-ben-cu/117740/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.