“Rốt cuộc là vì sao?!” Triệt Thủy khom người, bổ tới cột đáphía trước, vô số mảnh vỡ bắn ra, hắn vung quạt, nhưng lại tạo thành một đường gió lốc, xoáy về phía Hoa Vô Song: “Phi Ưng Bảo suy tàn cũngphông phải mới ngày một ngày hai, ngươi vì sao nhất định phải liều mạnglấy được bí quyết của Thiên Hiệp Lâu?”
“Cho dù tanói, ngươi có thể hiểu được sao?” Hoa Vô Song cũng bị chọc giận, tái mặt quát lên, vung trường kiếm, cản đá vụn ào ào bắn tới mưa: “Ta chỉ làmuốn hợp nhất Kiếm Nhu sơn trang và Phi Ưng Bảo thành một thiên hạ đệnhất bang phái, không cần lí do gì cả! Chỉ là nguyện vọng, ta và ngươikhông giống nhau!”
Ngươi làm sao hiểu được, đối vớingươi, quan trọng nhất chẳng có gì ngoài Song Tịnh và Huyền Sinh, ngươicó thể vì nhi nữ tình trường mà vứt bỏ mọi vinh quang, sao có thể hiểuđược trách nhiệm nặng nề thế nào?
“Khốn kiếp! Ai nóita không hiểu!” Tri kỷ lại là kẻ địch, huống chi Triệt Thủy cũng coi như đã là bạn lâu năm của hắn, đương nhiên biết hắn đang nghĩ gì. Lâu chủTrọng Trọng Lâu sớm đã biết, cái kẻ lười biếng tựa cửa ngâm nga, trangchủ say cười phong lưu kia, trong lòng có hoài bão hùng vĩ, khi hắn yêntĩnh, mượn rượu mua điên đã mơ hồ để lộ ra ngoài.
“Vị trí này lúc đầu, là ta muốn sao?! Nếu như không khiến cho Trọng TrọngLâu trở thành thiên hạ đệ nhất lâu, ta làm sao xứng với Thiên Sa đã mất, Song Tịnh mất sạch võ công, Huyền Sinh mất đi trí nhớ?!” Lời này vừanói ra, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015091/quyen-1-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.