Triệt Thủy lau mồ hôi trên trán, có chút thở dốc nhìn lên, chỉthấy mây trắng quẩn quanh, rừng cây xanh biếc, phía trên sườn núi khôngxa, có một vách đá nhô ra, phía trên đó, có thể nhìn thấy có một khoảngsân bằng phẳng màu trắng giống nơi Mai Hoa và Tập Tuyền quyết đấu, chẳng qua là nhiều hơn mấy cột đá, mà bởi vì đã trải qua mưa gió quá lâu, nên có vẻ hoang tàn đổ nát, không bằng lôi đài của Bát đường chủ và Hãn phu nhân, là mặt đá cẩm thạch sáng bóng trơn láng.
Giaolại Mai Hoa đang bị thương cho Song Tịnh, Huyền Sinh và Lũng Dã tạm thời trông nom, vì biết cửa tiếp theo nhất định sẽ đối mặt với Hoa Vô Song,Triệt Thủy liền cùng Kinh Phiến đi trước gặp chủ nhân cũ của Kiếm Nhusơn trang.
Sắc trời dần sáng, khí trời mờ mịt cảmgiác như bị đè nén, dù đã là cuối thu, nhưng sơn cốc này dường như không bị ảnh hưởng bởi bên ngoài, khí hậu luôn ấm áp như mùa xuân, sương mùẩm ướt mang theo hơi ẩm ngột ngạt bao phủ xung quanh, tựa như mưa to gió lớn lúc nào cũng có thể điên cuồng ập xuống.
“Căngthẳng sao?” Lâu chủ Trọng Trọng Lâu bỗng mở miệng hỏi nữ tử bên cạnh,bọn họ lên đường đã một đêm rồi, bây giờ mới trao đổi câu nói đầu tiên.
Kinh Phiến có chút nghi hoặc nhìn hắn, thản nhiên nói: “Vì sao căng thẳng?”
Triệt Thủy hơi cười: “Đối thủ mà ngươi sắp đối mặt, chẳng phải là người từnhỏ đã cùng tập võ, cùng chơi đùa, cùng trưởng thành sao? Cho dù khôngcó tí tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015093/quyen-1-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.