Lâm Ỷ Miên muốn trở về, Hứa Nguyệt Lượng cũng không có lý do gì ở lại. 
Hai người suốt đêm kết thúc ở thành phố B, lên máy bay trở về thành phố S. 
Có lẽ là bởi vì hai ngày qua thần kinh quá căng thẳng, sau khi máy bay cất cánh đi vào tầng bình lưu, Lâm Ỷ Miên nhắm mắt dưỡng thần. 
Hứa Nguyệt Lượng hỏi xin tiếp viên một cái chăn, đắp cho cô, nhẹ giọng nói: "Bác sĩ Lâm, chị ngủ đi ~" 
Lâm Ỷ Miên cảm thấy thoải mái, chỉ dựa vào ghế đã ngủ một giấc ngon lành. 
Khi tỉnh dậy, máy bay sắp hạ cánh. 
Ánh nắng ban mai xuyên qua những đám mây, chiếu qua ô cửa sổ khiến cả thế giới trở thành một màu cam rực rỡ. 
Lâm Ỷ Miên quay đầu nhìn Hứa Nguyệt Lượng, Hứa Nguyệt Lượng vẫn là bộ dáng kia, đôi mắt to đẹp cùng nụ cười ngọt ngào đáng yêu, giống như cảnh tượng ấm áp trong giấc mơ. 
Nàng mở nắp chai nước đưa cho Lâm Ỷ Miên, nói: "Bác sĩ Lâm, nè ~" 
“Ừm.” Lâm Ỷ Miên nhận nước uống hai ngụm. 
Hứa Nguyệt Lượng duỗi cánh tay ra: "Kỳ nghỉ kết thúc rồi, bác sĩ Lâm phải làm việc chăm chỉ, tôi cũng sẽ nghiêm túc live a~~" 
Lâm Ỷ Miên cong nhẹ khóe môi: "Biểu diễn không tính là công việc sao? Em đây là làm việc liên tục, nhưng tôi thì đã nghỉ không ít." 
“Bác sĩ Lâm bồi tôi nên không tính.” Hứa Nguyệt Lượng nói. 
Nàng rũ mắt nắm lấy con gấu thêu trên áo khoác: "Ở cùng bác sĩ Lâm rất vui a~~" 
Lâm Ỷ Miên nhất thời không biết phải nói gì. 
Khi Hứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933044/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.