Hứa Nguyệt Lượng nhìn Lâm Ỷ Miên một lúc.
May mắn là Lâm Ỷ Miên ngày thường đều treo một mặt vô biểu tình, cho nên hiện tại mới duy trì được.
Hứa Nguyệt Lượng hạ tầm mắt xuống, lại đặt tay lên cánh tay Lâm Ỷ Miên, hai người tự nhiên tiếp tục đi về phía trước.
Hứa Nguyệt Lượng nói: "Bác sĩ Lâm, người quen này... rất lợi hại."
Lâm Ỷ Miên: "Không hẳn."
Hứa Nguyệt Lượng: "Thẻ công tác của bác sĩ Lâm..."
Lâm Ỷ Miên: "Cũng là có người quen."
Hứa Nguyệt Lượng liếc nhìn cô, ngừng hỏi.
Vào phòng nghỉ tẩy trang và thay quần áo, lúc Hứa Nguyệt Lượng lại bước ra, giống như vấn đề của "người quen" đã bị quên mất.
Nàng xõa tóc trước gương, đôi mắt sáng ngời nói, "Miên Miên, chúng ta đi hóng gió đi!"
“Được” Đương nhiên Lâm Ỷ Miên rất vui.
Hai người bước ra khỏi tòa nhà studio, siêu xe tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn đêm.
Có rất nhiều người đi ra khỏi tòa nhà, cho nên trước xe vẫn có một đám người nhỏ tập trung, có hai diễn viên vừa diễn xong, từ xa nhìn về phía này.
Hứa Nguyệt Lượng nhìn cảnh tượng trước mặt, dừng lại.
Nhưng khi Lâm Ỷ Miên nhìn sang, nàng nhanh chóng lấy lại tốc độ.
Lâm Ỷ Miên nhỏ giọng hỏi nàng, "Cái này làm em không thoải mái sao?"
Hứa Nguyệt Lượng vén tóc quanh tai, khẽ nói: "Không phải, chỉ là tôi có chút... khẩn trương."
“Không sao.” Lâm Ỷ Miên nói, “Tôi cũng khẩn trương.”
Hứa Nguyệt Lượng: "???"
Lâm Ỷ Miên: "Này là thuê, nếu tôi không lái được thì sao."
Hứa Nguyệt Lượng: "..."
Khi cả hai tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933043/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.