Không biết làm bao lâu, Mã Nhược Phàm sớm bị Thượng Quan Lưu Hiên thể lực kinh người biến thành nửa chết nửa sống, nhất thời kêu rên nói: “Ngươi rốt cuộc có để yên không a!”
“Cưng à, nhẫn nại một chút nữa, lập tức tốt rồi.” Từng ngụm từng ngụm thở dốc, Thượng Quan Lưu Hiên trấn an vỗ vỗ mặt Mã Nhược Phàm đầy mồ hôi, hạ thân đĩnh động càng thêm hung mãnh dồn dập .
“Ngô! Ngươi hỗn đản này! Nhẹ chút cho ta!” Mã Nhược Phàm bị gã dùng sức như vậy, cảm giác phổi mình cơ hồ sắp bị gã đỉnh đi ra, nhất thời nổi giận mắng.
“Đã biết, cưng à, ta sẽ nhẹ chút.” Thượng Quan Lưu Hiên ôn nhu cười, khẩu thị tâm phi trả lời , động tác lại càng thêm hung mãnh.
Hậu huyệt cảm giác tê dại càng ngày càng mãnh liệt, Mã Nhược Phàm biết chính mình đã sắp lần thứ ba đạt tới cao trào , nhất thời ngay cả chết cũng muốn, ít có nam nhân chỉ dựa vào mặt sau có thể phóng xuất ra, mà Mã Nhược Phàm phi thường không may nằm trong số đó, hơn nữa Thượng Quan Lưu Hiên thể lực kinh người cùng kỹ xảo cao siêu, hai người thường là Mã Nhược Phàm bắn ra đến vài lần, mà Thượng Quan Lưu Hiên một lần còn chưa bắn ra.
Tiếng đánh thân thể thanh thúy cùng tiếng rên rỉ thở dốc dồn dập dây dưa cùng một chỗ, quanh quẩn cả phòng, trong phòng bầu không khí âm trầm khủng bố nhất thời bị tản ra không ít, trở nên xuân sắc khôn cùng.
Tuy rằng chung quanh vô số hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897470/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.