Cứ như vậy khập khiễng quay về tẩm cung, Tư Không Vịnh Dạ ở trên đường tự nhiên trở thành tiêu điểm mọi người chú mục.
Cơ hồ tất cả mọi người bị dáng vẻ chật vật không chịu nổi của y kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, còn tưởng rằng chính mình nhìn nhầm, không thể tin được ngày thường luôn bộ dáng không nhiễm khói lửa nhân gian Tứ Hoàng Tử lại có thể có dáng vẻ đáng thương như vậy xuất hiện trước mặt mọi người, thật sự là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Mà đối mặt mọi người khe khẽ nói nhỏ, Tư Không Vịnh Dạ cũng chỉ cắn răng cước bộ nhanh hơn, cường chống đỡ thân thể lung lay sắp đổ, tốc độ nhanh hơn.
Trở lại tẩm cung, Tư Không Vịnh Dạ nơm nớp lo sợ đi vào phòng.
Tư Không Viêm Lưu lúc này không ở tẩm cung, chỉ còn lại có mấy cung nữ hầu hạ đứng ở ngoài cửa phòng.
“Tứ điện hạ, người sao đột nhiên biến thành như vậy? Ai khi dễ đem người thành như vậy?” Đang ở trong phòng dọn dẹp vệ sinh, Xuân Hà vừa thấy Tư Không Vịnh Dạ liền bị hoảng sợ, vội vàng đi tới, kinh hô.
Tư Không Vịnh Dạ cười khổ nói: “Không có gì quan trọng, chỉ là ta không cẩn thận ngã thôi.”
Xuân Hà nhăn mi lại hiển nhiên không tin y trong lời nói, nhưng là nhìn y tựa hồ cũng không muốn nói gặp chuyện không may, cũng không tiếp tục hỏi, cúi đầu, tinh tế xem xét vết thương trên người y.
Lúc này, cổ tay Tư Không Vịnh Dạ bị trật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897457/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.