Sáng sớm.
Tư Không Viêm Lưu tỉnh lại đầu tiên.
Nhìn thấy Tư Không Vịnh Dạ giống như một con mèo con ngủ trên người mình, Tư Không Viêm Lưu liền cười sáng lạn.
Tối hôm qua, phụ tử hai người từ trưa hoan ái tới khuya, thậm chỉ cả cơm chiều cũng bỏ đã trực tiếp mệt ngã vào giường.
Một đêm này, đúng là ngủ với một hương vị ngọt ngào trước nay chưa từng có.
Hai tay gối lên sau đầu, Tư Không Viêm Lưu lẳng lặng nhìn gương mặt bé ngủ an bình trong lòng mình.
Lẳng lặng ghé vào trong ngực rắn chắc của nam nhân, hai tay Tư Không Vịnh Dạ ôm lấy hông Tư Không Viêm Lưu, giống như một con mèo bám lấy chủ nhân, cả đêm đều là khóa hai chân vào hông Tư Không Viêm Lưu.
Phân thân kiên quyết của Tư Không Viêm Lưu là một đêm ngủ say trong hậu huyệt ấm áp của Tư Không Vịnh Dạ.
Bị một nội bích mon mềm bao chặt lấy, nội tâm Tư Không Viêm Lưu trào ra một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.
Đây thật sự là cảm giác tối tuyệt vời trên nhân gian.
Đây không chỉ đại diện cho Tư Không Vịnh Dạ đã là người của hắn, còn là tâm cùng thân thể hai người đã đạt tới một độ phù hợp hơn bao giờ hết.
Lằng nhằng trói buộc nhiều năm như vậy, Tư Không Vịnh Dạ vốn xém tí nữa bị hắn hại chết giờ đã trở thành ái nhân của hắn.
Tư Không Viêm Lưu nhất thời có chút cảm khái: đây đúng là ý xấu của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897452/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.