Liên tục nhiều ngày thời tiết mưa dầm, làm cho thành Trường An vốn đã bị vây trong xao động bất an có vẻ càng thêm bi thảm, tựa hồ ngay cả trong không khí mặt đều tràn ngập bất an làm cho người ta khủng hoảng.
Đã gần khuya, trong hoàng cung những ngọn đăng hỏa rực rỡ, nhưng không ai dám ngủ, càng không có người dám tắt đèn. Bởi vì, ác ma ẩn núp trong hoàng cung bất cứ lúc nào cũng có thể đột nhiên xuất hiện, đem mọi người đang say ngủ ăn đến xương cốt cũng không còn.
Tư Không Viêm Lưu nhìn Mã Nhược Phàm đưa lên báo cáo điều tra, sắc mặt dị thường khó coi, từ khi phát hiện cung nữ đầu tiên bị sát hại tàn nhẫn, thời gian năm ngày ngắn ngủi, đã có mười mấy cung nữ lần lượt bị hại , hơn nữa kiểu chết cũng càng ngày càng thảm thiết, từ đầu còn có thể đại khái nhìn ra bộ dáng thi thể, đến bây giờ người chết đều chỉ còn lại có khung xương, không còn lại một mảnh da thịt nào, tựa như bị cái gì vậy gặm rỉa vậy.
“Mấy ngày nay chẳng lẽ không tra được một chút dấu vết nào để lại?” Tư Không Viêm Lưu buông tấu chương trong tay, mặt không chút thay đổi, ánh mắt sắc bén nhìn Mã Nhược Phàm.
“Hồi, hồi Hoàng Thượng, thứ cho thần vô năng, lục soát khắp toàn bộ hoàng cung cũng không thể tìm được người nào khả nghi, hơn nữa bên cạnh thi thể cung nữ đã chết không để lại một chút dấu vết nào, mà ngay cả kêu la cũng không phát ra nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-trien-mien/1897385/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.