Tuy rằng trong lòng tôi đang sợ hãi không thôi, nhưng trên mặt vẫn tươicười ngọt ngào như trước: "Tôi quên mất đã nói chuyện với mẹ anh khi nào rồi, mẹ anh chưa nói gì tôi đó chứ?"
Trình Gia Gia cau mày liếc tôi một cái, nghiêm túc nói: "Hình như có một chút."
Nỗi thấp thỏm trong lòng tôi lại nảy lên, đến rồi!
"Mẹ anh nói gì thế?" Tôi quay đầu, giả bộ lơ đãng nhìn ra xa. Cũng không sao hết, cùng lắm là chụp mông chạy lấy người.
Nửa ngày không thấy Trình Gia Gia trả lời, tôi buồn bực quay đầu, lại thấyngay một đôi mắt tràn ngập ý cười. Người này, đang đùa với tôi sao? Tôitrợn mắt.
Trình Gia Gia rốt cục cười phá lên, nói: "Mẹ anh nói, em đúng là một tiểu cô nương thẳng thắn đáng yêu."
Lỗ tai tôi nóng lên, aii, được rồi, tôi thừa nhận, con người tôi luônkhiêm tốn, nên được người khác khen thế này thì không khỏi thẹn thùng.Tuy tôi đúng thật là một cô gái thẳng thắng đáng yêu, nhưng Trình GiaGia nói thẳng như thế, làm tôi cũng phải xấu hổ đó mà. Tôi cũng khôngngại anh nhiều lời khen tôi vài câu như xinh đẹp, thông minh hơn ngườiđâu!
Tôi còn đang suy nghĩ thì Trình Gia Gia đã xoa bóp gần xongmắt cá chân của tôi: "Em hôm nay không đi làm được đâu, hay là nhờ aixin phép nghỉ giùm đi."
Một câu của Trình Gia Gia đã bừng tỉnhngười trong mộng là tôi. Tôi vội vàng thoát khỏi giấc mơ màu hồng. Xongrồi, vừa nãy đang tính gọi cho Ứng Nhan lại bị Trình Gia Gia ngắt ngang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246141/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.