“Thật bị bắt cóc hả?!!” Tiếng nói mang theo sự phẫn nộ cực kì như từ độ cong tám mười vòng mới bắn thẳng lên trời.
“Nhỏ tiếng chút.” Nữu Nữu vội vàng mở he hé cửa phòng ra, mấy bà mẹ còn đang ở phòng khách chơi mạt chược. “Đừng hỏi nữa, đều là hiểu lầm thôi.” Khẳng định là Cẩn Ngôn về nhà nói cho Nhất Nhất, Nhất Nhất lại nói cho Minh Nguyệt. Aiz, toàn cái loa phát thanh a.
“Hiểu lầm? Chuyện lớn như vậy có thể gọi là hiểu lầm sao? Bắt cậu đi ngay tại trên đường, fuck!” Minh Nguyệt vén tay áo lên, “Nói với tớ xem thằng khốn nào ra tay, thấy hắn bà đây sẽ sút cho hắn một cước bay tới Seberia luôn!”
Người này bị Đinh Nhất Nhất đồng hóa rồi. “Đàm. . . . . .” Cái tên đến bên miệng lại thay đổi, “Lão đại nhà các cậu.”
“Không có khả năng! Lão đại sẽ không làm loại chuyện hạ cấp này.”
“Cậu tin tưởng anh ta?”
“Không phải là tin tưởng, mà là sự thật.” Cô cường điệu kéo dài hai chữ sau.”Lão đại đối với cậu thế nào trong lòng chúng tớ đều hiểu.”
“Cắt. . . . . .” Một người ra đi không từ giã đáng để cô bạn mình sùng bái đến vậy ư.
“Cậu nói đi, rốt cuộc là đứa nào không muốn sống dám làm như thế, không hiểu vương pháp đúng không? Lão đại cũng thật sự là, cứ để bọn nó tác quái. Cẩn Ngôn biết là ai đúng không? Anh ấy nói sao? Có trừng trị hắn chút nào. . . . . .”
“Ha. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-vi-anh/2178685/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.