Căn phòng được trang trí rất tráng lệ, ngăn tủ trong phòng khách bày không ít rượu ngoại, cánh cửa phòng ngủ khép hờ, bên trong có chiếc giường lớn, bộ quần áo được vắt lên trên ghế. Chỗ này có người ở? Là dân xã hội đen hay là đại gia nào?
Đám người bắt cóc cô đã đi rồi, Nữu Nữu đứng ngây ra ở trong phòng hồi lâu mới bắt đầu có phản ứng, kéo cửa ra, hai tên bặm trợn mặt không chút biểu cảm trấn giữ giữa cửa. Cô tức giận kêu lên: "Các người đây là bắt cóc, là phạm pháp!"
Hai tên kia không nói gì, trừng mắt như muốn nói: bọn ta chính là vương pháp……
Đóng mạnh cửa, cô liền vọt tới bên cửa sổ vén tấm màn ra để xem xét xung quanh, nhưng nơi này ít nhất cũng phải cao năm sáu tầng! Từ đây mà nhảy xuống không tàn tật thì cũng chết. Cũng may di động không bị chúng nó lấy mất, cô định thần lại rồi gọi điện thoại khẩn cấp cho Minh Nguyệt, nhưng không ai bắt máy. Gọi về nhà cũng không được, làm như vậy sẽ khiến ba mẹ hoảng sợ thêm. Cô lục tìm số điện thoại của Nhất Nhất, nhưng liên lạc không được, hiện tại Nhất Nhất đang mang thai nên không mấy khi xài điện thoại. Chỉ có thể gọi cho Cẩn Ngôn, không ngờ hắn cũng tắt máy. Làm sao bây giờ? Cô thẫn thờ ngồi bệt xuống chiếc ghế sofa hồi tưởng lại những gì đã xảy ra với mình….. Đúng rồi, lúc mới vào nhìn thấy tấm bảng hiệu "Đêm Thượng Hải", cô run lẩy bẩy nhắn tin cầu cứu cho mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-vi-anh/2178687/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.