Buổi tối, mọi người trong tộc tụ tập lại. Những người đi săn thú cùng với Quang đều chỉnh đề hướng mắt nhìn Quang, so với hai người thừa kế chức vụ tộc trưởng kia còn muốn tôn kính hơn.
Dựa theo quy tắc phân phối thức ăn của Sơn Địa Nhân, người săn được nhiều mồi sẽ được nhận phần nhiều hơn, mọi người hâm mộ nhìn phần thức ăn Quang phát cho đám người cùng đi săn thú, rối rít vây xung quanh Quang. Mục Túc nhìn Quang nướng mồi, thuận miệng kể lại chuyện ban sáng, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Quang hung hăng dùng tay bẻ lấy một cái đùi dê.
“Người nơi này sống an nhàn đã quen, đã sớm quên mất cách đánh trả rồi. Thật ra muốn thắng Thực Nhân Tộc không phải là chuyện không thể. Quang đã từng gặp một vị tộc trưởng ưu tú mang theo tộc nhân của mình mà tiêu diệt được cả một chi người Thực Nhân Tộc.”
“Quang, Sơn Địa Nhân thì làm sao?”
“Mục Túc đừng lo lắng. Sáng mai chúng ta sẽ rời khỏi chỗ này. Quang phát hiện có một chỗ rất tốt. Ngày mai chúng ta đi lên núi đó coi sao.”
Quang dùng chủy thủ cắt một miếng thịt đã được nướng chín lên miệng Mục Túc.
“Quang, chúng ta có thể đưa cho nữ nhân cho A Đan bú sữa thêm một chút thức ăn được không?”
“Ừ! Sáng mai đưa tất cả đồ ăn còn dư cho nàng cũng tốt. Mang theo lên đường rất phiền toái.”
Cự nhìn hai người bọn y thương lượng chuyện ngày mai rơi đi, do dự hồi lâu mới chờ mong nói.
“Quang, các ngươi không thể lưu lại sao?”
Quang lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540381/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.