Mục Túc nằm gục trong ngực Quang cảm thấy đây chính là thời khắc ấm áp nhất, đáng tiếc Quang lại không nghĩ như vậy, Quang không ngừng thúc giục Mục Túc.
“Động a, Mục Túc động eo một chút đi, ngươi không động thì làm sao mà giao phối đây?”
Mục Túc bực mình đem lỗ tai dán lên ngực Quang, nghe tiếng tim đập hữu lực của hắn, không thèm nhúc nhích.
“Mục Túc không muốn động, vậy dựa vào Quang nằm ngốc một lát đi.”
Quang vội vàng chủ động thân thể tiếp tục cuộc giao phối, nhưng cũng đã mệt mỏi cả ngày trời rồi, hắn bắt đầu tìm kiếm các phương pháp dùng ít sức hơn.
Quang đưa hai tay tóm lấy eo Mục Túc, dùng hai tay khống chế eo Mục Túc không ngừng nâng lên rồi lại dập xuống.
Mục Túc cũng tùy ý để Quang khống chế, ai bảo Quang cứu y làm chi, khiến cái thắt lưng nhỏ bé của y bị người ta khống chế như vậy.
Quang cơ hồ dựa theo bản năng mà đung đưa thân thể Mục Túc, tự mình thỏa mãn dục vọng vô hạn của mình. Cuối cùng Quang cũng chiếm được cảm giác thỏa mãn mà hắn muốn rồi.
Ngày hôm sau, Mục Túc cảm giác toàn thân đều nhũn như cháo, Quang cũng cùng nằm chết dí với y hết cả buổi trưa. Nhưng rốt cục cũng phải đứng dậy mà đi tiếp, bởi vì Quang phát hiện chung quanh đây có rất ít thức ăn.
Quang ôm Mục Túc hướng về phía dãy núi trập trùng kia mà cất bước. Đến chiều tà, cả hai phát hiện trên núi có ánh lửa, đoán rằng trên núi cũng đang có người ở.
Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540369/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.