Nam Thanh cung chiếm diện tích mấy trăm mẫu, lầu các, đình đài, điện vũ lớn nhỏ cộng lại hơn năm mươi toà, trong đó có không ít khu vực mà Lý Duy Nhất không thể bước vào.
Những nơi ấy đều bị trận pháp bao phủ, kiến trúc cổ xưa mờ ảo, toát ra khí tức thần bí khó lường.
Từng có lần, Lý Duy Nhất vì hiếu kỳ mà vận dụng Thiên Thông Nhãn, lặng lẽ dò xét bên trong một tòa đại trận.
Trong đó, là một toà Hắc Sắc Phật Tháp cao hơn hai mươi tầng, sân viện hoang vu, tường vỡ ngói sụp, cỏ cây không mọc nổi. Qua cổng tầng thứ nhất của Phật tháp, có thể nhìn thấy một bộ hài cốt ngồi kiết già, bị xích sắt trói chặt.
Bộ hài cốt ấy rõ ràng đã chết không biết bao nhiêu vạn năm, thế nhưng chỉ liếc mắt thôi cũng khiến Lý Duy Nhất kinh tâm động phách, trong lòng sinh ra nỗi sợ hãi.
Với cảnh giới và kiến thức hiện tại của hắn, nhìn thấy xương cốt bình thường vốn đã có thể vững như bàn thạch. Vậy mà lần này lại run sợ, thì chắc chắn là cảm giác nguy hiểm thật sự phát ra từ hài cốt ấy.
Mấy ngày liên tục dọn dẹp, Lý Duy Nhất rốt cuộc cũng hiểu rõ đôi phần.
Tòa điện bằng ngọc có mái hiên kiểu Tàu ở đối diện Huyết Trì, cùng mấy khu vực bị trận pháp bao phủ kia, tám chín phần mười là di tích cổ của Bà Già La giáo năm xưa để lại.
Có nơi linh khí thần thánh, hoa lệ cao quý, mỗi viên gạch mỗi ngói đều là vật liệu quý hiếm, được đẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195332/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.