Trên người Dương Vân, Lý Duy Nhất tìm thấy một chiếc giới đại, lập tức gỡ xuống.
Bên trong giới đại, không ngờ lại có một lượng lớn Dũng Tuyền tệ.
Lý Duy Nhất căn cứ vào kinh nghiệm mà ước lượng, chừng khoảng mười vạn: “Tiểu tử này quả thật có tiền, chẳng kém gì một số võ tu cảnh giới Đạo Chủng, trách nào dám hỏi giá trứng của dị trùng cấp Thống Soái.”
Số lượng quá lớn, Lý Duy Nhất khẽ do dự.
Dẫu sao thì Dương Vân chỉ nợ hắn ba vạn Dũng Tuyền tệ và một cỗ xe ngựa.
Một cỗ xe ngựa mà giá bảy vạn Dũng Tuyền tệ, có phải hơi phóng tay quá chăng? Do dự trong chốc lát, cuối cùng hắn vẫn thu giới đại vào ngực. Dù sao thì Dương Thanh Khê còn thiếu hắn năm trăm vạn Dũng Tuyền tệ cơ mà.
“Mệnh bài này bên trong có huyết dịch của Dương Vân, chỉ e khó mà giả mạo để che mắt được.”
Ánh mắt Lý Duy Nhất nhìn về phía Linh Cốc điện xa xa, thầm quyết định lúc này chưa nên mạo hiểm thăm dò, việc tìm được lối thoát khỏi nơi này mới là trọng yếu hơn cả.
“Xoạt!”
Trận pháp ngoài Linh Cốc điện bỗng nhiên mở ra.
Sáu đạo thân ảnh khí tức mạnh mẽ từ trong bước ra, dẫn đầu là hai thiếu niên có dung mạo hoàn toàn giống nhau.
Nhìn rõ khuôn mặt họ, sắc mặt Lý Duy Nhất khẽ biến, vội ẩn thân vào bóng tối.
“Vương Thực? Hắn chẳng phải đã chết rồi sao?” Lý Duy Nhất từ xa chăm chú quan sát, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Trước đây ở Cần Viên, Trầm Hải Quan Vụ từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195331/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.