Tôi ngồi trong sân viện, nhìn sa bàn đặt trên bàn đá trước mặt, thở dài một tiếng.
“Mới sáng ngày ra, đệ thở dài cái gì vậy?”.
Lục Ca tay cầm bánh bao đã cắn dở một nửa, đi tới ngồi đối diện. Tôi liếcanh ta một cái rồi lại quan sát sa bàn. Lục Ca mồm nhai bánh, nhóp nhéphỏi:
“Ăn sáng chưa?”.
Tôi đang cố tập trung suy nghĩ, người này lại cứ lải nhải đến phát bực. Tôi hằn học nói:
“Không có tâm trạng ăn uống”.
“Đại doanh đã sắp xếp ổn thỏa. Lương thực không thiếu, quần áo mùa đông chobinh sĩ cũng sắp có rồi. Chuyện cướp quân lương của địch, chẳng phải đệcũng đã có kế sách? Còn lo lắng gì nữa?”.
Đúng là mọi chuyện đềusuôn sẻ. Bọn tôi đã chuyển vào trong thành trú quân. Chỗ tôi đang ngồichính là cái viện nhỏ của Mạc phủ. Một ngàn thân vệ huấn luyện cũng đãcó tiến bộ. Chỉ còn đợi có được tin tình báo nữa thôi. Tôi có cảm giácbất an, bởi vì dù sao đây cũng là chiến dịch đầu tiên tôi tham gia.Thành bại lần này sẽ ảnh hưởng tới cả cuộc chiến lẫn cuộc đời của tôi.Sao có thể thoải mái được đây?
Tôi còn đang tính tính toán toán trong đầu thì một binh sĩ chạy đến báo:
“Lục tướng quân, có một người lạ bảo giao cho ngài vật này”.
Lục Ca nhận lấy, mở ống trúc ra xem rồi nhoẻn miệng cười, đưa tờ giấy chứa tin tức cho tôi.
Mùng 10 tháng 11, Huyết Câu.
Tôi nhướn mày. Đội quân áp tải lương thực của Bắc Tề sẽ xuất phát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-soai-bat-dac-di/2946409/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.