15.
Khi ta tìm thấy Dương Oánh Oánh, nàng ta mang một thân thương tích hôn mê cạnh một con suối nhỏ.
Sắc trời dần tối, ta kéo nàng ta vào một cái hang, sau đó đốt một vài cành cây khô. Ta lấy một cây kim bạc từ bộ y cụ đã chuẩn bị trong tay áo ra, đang định châm vào vết thương của nàng ta thì ngoài cửa động vang lên một giọng nói trầm thấp “Ngươi có biết mưu sát là tội ch.ết không?”
Ta cắn chặt răng, không chút do dự đâm cây kim bạc vào người Dương Oánh Oánh.
Lý Cẩn từ cửa động tiến vào, ánh lửa hắt lên người hắn, kéo cái bóng thành một bức tường cao lớn. Hắn quỳ một chân, đặt ngón tay lên mũi Dương Oánh Oánh.
Không còn hơi thở.
Hắn u ám nhìn ta, hận không thể dùng ánh mắt khắc cho ta mấy dao “Vì Thẩm Phù Xuyên, ngươi có thể làm đến mức nào? Hắn cho ngươi được bao nhiêu thứ tốt để ngươi can tâm tình nguyện vì hắn bán mạng chứ?”
Xem ra Lý Cẩn biết rất rõ hành vi của Thẩm Phù Xuyên. Ta cười rộ lên “Hắn nói, chỉ cần g.iết Dương Oánh Oánh, hắn sẽ cưới ta.”
Lý Cẩn sắc mặt khẽ biến, nắm lấy cổ tay ta chất vấn “Tô Dung Nguyệt, người ngươi yêu là Cô, sao ngươi lại có thể gả cho người khác?”
Yêu ấy à?
Ta cười lạnh, yêu tính là thứ gì chứ.
Ta quả thật từng si tâm vọng tưởng với Lý Cẩn, nhưng chỉ là chút rung động nho nhỏ mà chút rung động này cũng rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-neu-co-kiep-sau/2588869/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.