14.
Ta ghìm cương ngựa ngay cạnh Dương Oánh Oánh, nàng ta đánh giá ta một lượt từ đầu đến chân.
“Đa tạ Dương cô nương mời ta đến chơi.” Ta cười nói.
“Ta mời ngươi đến, chỉ vì muốn xem ngươi có xứng tranh với ta không.” Nàng ta rất thẳng thắn nói.
Trong cuộc thi hôm nay, phải cưỡi ngựa vòng quanh núi, ta vẫn luôn không xa không gần mà theo đằng sau nàng ta. Dương Oánh Oánh có lẽ không nghĩ tới ta sẽ theo kịp, bèn ra sức quất roi ngựa, vô tình biến cuộc thi này thành cuộc tỉ thí giữa hai chúng ta. Lưng áo cả hai ướt đẫm mồ hôi, các quý nữ khác đã sớm bị chúng ta bỏ xa không thấy nhân ảnh.
Dương Oánh Oánh đi chậm lại, đợi ta bắt kịp mới cùng ta trò chuyện “Ngươi cũng lớn gan đấy. Không sợ ta sẽ đẩy ngươi từ đây xuống sao? Dù gì ngươi cũng không cha không mẹ, bá phụ ngươi cũng không dám làm gì ta, ta tùy tiện nói hai câu thì chuyện này cứ thế mà qua.”
Tim ta nhói lên. Tướng môn hổ nữ, nói chuyện toàn dùng đầu óc, khắc sâu vào vết sẹo của người khác.
“Chỉ vì một tên nam nhân mà để mình dính hiềm nghi gi.ết người, ta thấy cô nương cũng không phải người nghĩ không thông như vậy.”
Dương Oánh Oánh nhướng mày, cười nói “Ngươi nói không sai, nếu thật sự chỉ vì một tên nam nhân thì cũng thôi.” Nàng ta hướng mắt về phía xa, ánh mắt mờ mịt “Nhưng làm nam nhân tốt biết bao nhiêu. Nếu ta là nam nhân, ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-neu-co-kiep-sau/2588870/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.