Một ngày nọ, trong ngăn bàn của Tống Nhiên xuất hiện một hộp sữa tươi. Cô lập tức nhìn về phía Mạc Dương đang ngồi đằng sau, giơ hộp sữa rồi gật đầu với cậu.
Mạc Dương:?
Giờ giải lao Tống Nhiên xuống đứng bên bàn của Mạc Dương, nói nhỏ:
- Cảm ơn cậu vì hộp sữa, nhưng lần sau cậu không cần phải mua đâu.
- Cậu nói hộp sữa nào?
Mi tâm Mạc Dương giật giật.
- Cậu đã uống chưa?
- Hả, tớ rồi...
- Đừng nói là... không phải cậu mua cho tớ nhé?
- Tôi mà là người mua thì tôi đã đưa luôn cho cậu, cần gì phải để dưới ngăn bàn.
- Chết rồi, giờ tớ mua lại hộp khác nhét vào ngăn bàn có được không?! Nhỡ người tặng tưởng tớ cũng có ý gì với họ thì sao! - Tống Nhiên hốt hoảng, cô không thích phải nợ ai điều gì.
- Không sao, ngày mai tôi mua cho cậu hai hộp.
- E hèm, dấm dúi gì với nhau đấy hả? - Đinh Tiểu Vy nghi ngờ liếc qua liếc lại giữa hai người.
Bấy giờ Tống Nhiên mới để ý người cô đang cúi rất sát người Mạc Dương, liền đứng bật dậy.
- Có gì đâu, tao về chỗ đây.
Liên tiếp mấy ngày đều như vậy, sáng sớm nào đến lớp cũng có hộp sữa tươi trong ngăn bàn của Tống Nhiên. Tống Nhiên không dám đưa cho Mạc Dương uống giúp, mà cô cũng không nỡ vứt kẻo phí. Vậy nên hôm nào cũng đưa cho Đinh Tiểu Vy sau giờ học, có hôm là Lục Minh Từ. Có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354381/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.