Giờ ăn trưa, Đinh Tiểu Vy nghe cô kể xong cũng không thấy sốc lắm.
- Tao biết ngay mà, cậu ta thích mày là rõ, có mày ngốc nghếch mới không phát hiện ra thôi!
- Mày có thấy tao như vậy quá phũ phàng không?
- Không, tao thấy mày làm rất đúng. Không thích thì tất nhiên phải dứt khoát, không thể cứ tạo hy vọng rồi lại nhẫn tâm dập tắt được. Đúng không Mạc Dương?
- Liên quan gì đến tôi?
- Cậu chính là kiểu người như vậy, tôi chỉ ưng mỗi cái tính đấy của cậu thôi.
- Hừ, tôi cũng nghĩ giống như vậy thôi.
Tống Nhiên chần chừ nhìn Mạc Dương một lát, cất tiếng hỏi:
- Cậu từ chối người khác nhiều như vậy, tớ thắc mắc cậu đã bao giờ bị từ chối chưa?
Mạc Dương ngẩng lên nhìn cô chằm chằm, lúc Tống Nhiên cảm thấy mình sắp ngạt thở đến nơi thì cậu trả lời:
- Chưa bao giờ, và cũng sẽ không bao giờ!
Mạc Dương tự tin như vậy, Tống Nhiên không thể tưởng tượng được nếu giả dụ có một ngày cô từ chối cậu thì cậu sẽ như thế nào.
- Chính vì như vậy, nên cậu ta không bao giờ cảm thấy có lỗi sau khi từ chối đâu, tại đã bao giờ trải qua đâu mà biết - Đinh Tiểu Vy bĩu môi.
- Tôi cũng không có bắt ai thích tôi cả, từ chối lịch sự đã là đủ rồi.
- Vậy nếu có một ngày cậu bị từ chối ngược lại thì sao?
Tống Nhiên buột miệng hỏi, quả nhiên thấy khuôn mặt cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.