Người mà ta cho là ta sẽ không còn gặp lại nữa, cứ như vậymà sống sờ sờ đứng trước mắt ta, giống như ảo giác, mạnh mẽ hùng hổ tặng cho gãđàn ông kia một cái tát.
“Ta cứu cô, cô lại còn đánh ta! Mọi người tới phân xử xem,con ả này quá vong ân phụ nghĩa…”, gã ngư dân kia gào thét.
Tiểu Tương Tử cáu giận nói: “Ta đương nhiên cảm kích ngươi,nhưng ngươi ép ta lấy thân báo đáp…”.
“Ta chịu cưới cô đã là may cho cô lắm rồi”, gã ngư dân cườiác độc, nói: “Nếu không phải nhìn cô cũng không tệ quá như vậy…”.
Dám nói Tiểu Tương Tử của ta xấu xí, bà nội nó, quả là khôngmuốn sống nữa, ta bày ra ánh mắt vui mừng như lần trước gặp lại Tiểu Liên, phốcmột cái nhào tới, “Nương… tử…”.
Tiểu Tương Tử cùng gã ngư dân kia tròng mắt chữ O nhìn ta,Tiểu Liên ở phía sau “phụt” một tiếng suýt chút nữa phun ra cười.
Ta trừng mắt liếc cậu ta một cái, ngay sau đó lập tức vôcùng cảm động ôm lấy thắt lưng Tiểu Tương Tử, “Nương tử, nàng đừng rời xa viphu a…”.
Ta thật sự kích động, cái cảm giác bị tội lỗi áp bức đè néntrong lòng rốt cuộc bay mất, lần sau có gặp Dạ Kiếm Ly cũng không sợ bị hắn giếtcho hả giận, cuộc đời quả là tốt đẹp đến cỡ nào a, Tiểu Tương Tử ta yêu em!
Khóe mắt Tiểu Tương Tử giật giật, vẻ mặt vừa không nói ra lờivừa kích động lại vừa buồn cười, nàng suy nghĩ một chút, sau đó vô cùng phối hợpôm lấy ta, “Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992554/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.