Tiểu Tương Tử đột nhiên sờ lên đầu ta, “… Sao cô lại ngu ngốcthế này…”.
Giọng điệu này, đột nhiên rất rất không giống phong cách nóichuyện của nàng từ trước đến giờ.
Ta ngẩng đầu nhìn nàng, đột nhiên có một cảm giác: Ta cùng vớiTiểu Tương Tử, dường như đã quen biết rất lâu rồi.
“Em…”, ta chần chừ mở miệng: “Có phải là…”.
“Kỷ cô nương, tướng quân cho mời”, một giọng nam có vẻ khắtkhe bất ngờ vang lên ngoài cửa, ta giật mình vội vàng hụp xuống làn nước.
Lúc này đã hơn nửa đêm, Tư Mã Hiển Dương tìm đến ta là vìchuyện tốt lành gì đây? Ta nhớ đến hai kẻ ăn mặc quái dị lúc trước, trong lòngrun lên, cho nên giả bộ khó chịu, nói: “Đã trễ thế này, có chuyện gì ngày mai rồinói”.
“Kỷ cô nương, tướng quân cho mời”.
Ngay cả giọng điệu cũng không đổi, ta bỗng ngửi được mùi vịuy hiếp. Đành phải bảo Tiểu Tương Tử cầm quần áo đến cho ta, nàng vừa thấy tabước ra từ trong thùng nước liền vội vàng quay đầu đi, thời điểm quan trọng nhưvậy mà nàng còn xấu hổ, ta thật không hiểu nổi…
“Cái này, ta không đi có được không?”, ta vừa mặc quần áo vừaôm hi vọng hỏi.
“Kỷ cô nương, tướng quân cho mời, nếu như Kỷ cô nương khônghợp tác, vậy tại hạ sẽ tự tiến vào”.
Cái này rõ ràng là uy hiếp vũ lực a, Tiểu Tương Tử chớp mắtmơ màng, nói: “Tiểu thư cô muốn đi à?”.
“Đây là địa bàn của người ta, hai ta đánh không lại bọn họđâu”, ta mặc vớ vào, nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992551/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.