Tất cả thị vệ lui ra ngoài, một mình ta đứng trước tấm màn lụamàu xanh nhạt, mùi thơm lưu luyến, gió đêm thanh tĩnh. Chỗ yên ắng không có mộtbóng người như thế này mà là tẩm cung của Trưởng công chúa Tây Trạch sao? Sao cứâm u như một nơi ma quái vậy nè…
Ta đứng một lát thì khắp người đều không thoải mái, lại nhớtới Dạ Kiếm Ly vừa nãy ở trong căn mật thất với Tư Mã Hiển Dương, không biết cósao không… Thôi bỏ đi, ai mà thèm nghĩ tới cái tên khốn đó, da mặt ta nóng lên,nhưng trong lòng lại dấy lên nghi ngờ, Dạ Kiếm Ly hắn ta không ngại giả trang thànhmột cô gái xấu xí đi theo ta tới đây, mục đích của hắn rốt cuộc là gì?
Lúc này vừa đúng nửa đêm, không khí nơi này lại yên tĩnh nhưvậy, ta thuận thế ngồi xuống mặt đất, mí mắt trên và mí mắt dưới xảy ra một cuộcđánh nhau kịch liệt tranh giành lãnh thổ, cuối cùng mí mắt trên thắng lớn,thành công chiếm đoạt hết tất cả diện tích bao phủ tầm mắt ta, làm cho ta ngủ đếnmức giống như con heo chết.
Thời gian dường như chỉ là thoáng qua, lại dường như đã trôiqua thật lâu.
“Kỷ cô nương”.
Hơ, có người gọi ta? Ta mơ mơ màng màng đáp một tiếng, xoayngười đột nhiên chạm phải một mảnh vải mềm mịn, liền kéo tới lau nước miếngtrên khóe miệng.
“… Kỷ cô nương”.
Giọng nói hình như đã bắt đầu khó chịu, ta lại đáp một tiếng:“Dậy rồi mà…”, sau đó túm lấy mảnh vải mềm đó rồi ngồi dậy, trước mắt mông lungmờ mịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992548/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.