Ta mở to hai mắt nhìn Tư Mã Hiển Dương: Bà nội nó, quả nhiêncó liên quan tới quốc gia đại sự…
Tư Mã Hiển Dương khẽ mỉm cười với ta, ta mở to mắt hình chữO nhìn anh ta đi ra phía trước, đôi mắt hạnh của La Yến Thanh ở phía sau có thểgọi là tình nồng ý mật, Tiểu Liên chắn trước người ta, Tiểu Âu Âu ở trong lòngta đột nhiên bất an giật giật.
“Tư Mã tướng quân tiếp chỉ”.
Mọi người đột ngột quỳ xuống, chỉ còn ta cùng với Tiểu Liênđứng chính giữa, tên dẫn đầu đoàn binh mã lạnh lùng nhìn ta, lộ rõ sát ý. Lập tức,ta không đợi hắn mở miệng nói gì, vội kéo Tiểu Liên quỳ xuống, cái này người đờigọi là ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu… Cái này cũng đượcngười đời gọi là tránh voi chẳng xấu mặt nào…
“… Nhanh chóng tiến cung kiến giá, khâm thử”.
“Thần tạ chủ long ân”.
Cái tên cưỡi ngựa kia lại xí xô xí xào nói một câu thật dài,ta nghe chỉ hiểu một câu cuối cùng, cho nên… Phải ngồi ngựa.
Tư Mã Hiển Dương vươn hai tay, nói với vẻ rất nho nhã: “TriểnNhan, lên ngựa”.
… Hình như thế này còn tệ hơn ngồi xe ngựa. Đừng tin các vịđại hiệp cưỡi ngựa trong phim ảnh trên ti vi thoạt nhìn đều thấy rất sảngkhoái, thật ra thì cái mông của mình chỉ có mình đau, chứ còn vẻ mặt vẫn phảiduy trì thái độ phong lưu phóng khoáng, aiz, làm đại hiệp cũng không dễ dàng.Ta mè nheo bước đến bên cạnh một con ngựa đen, một người cưỡi ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992558/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.