Quãng đường đi này gian khổ không thể nào nói hết được, điđược một nửa lộ trình thì Tiểu Âu Âu bất ngờ bay được trở lại như một kỳ tích,nhưng hóa ra là bị một con chim biển khác dụ dỗ, hừ cái con chim mê gái này,cũng may là từ ngày nó đi theo ta nó cứ mập lên không ngừng, mang theo nó cũngkhông tiện, nên như thế cũng là kết cục tốt nhất cho nó. Tiểu Âu Âu lưu luyếnlượn vài vòng quay đầu nhìn ta, sau đó cùng bạn gái của nó nghênh ngang rời đi,trong lòng ta hiểu, nhưng vẫn có cảm giác mất mát.
Không có thuốc chống say của Tiểu Tương Tử, ta ói đến mức quỷthần thiên địa cũng phải khiếp sợ, thường xuyên đang nói chuyện liền phun ào àolên đầu lên mặt người bên cạnh, mấy lần sau lúc ta nói chuyện chẳng còn ai dám ởcạnh ta, tất cả đều chạy vào góc phòng sợ hãi nhìn ta, sợ bữa cơm trưa trong bụngta sẽ giáng xuống đầu bọn họ.
Cuối cùng hơn nửa tháng sau cũng đã tới bến tàu Đông Lăng, cảbọn thị vệ và ta đều thở phào nhẹ nhõm.
Lần này tới đây bên cạnh ta chẳng có một nha hoàn nào, đànhtự mình ngồi trước gương rồi bôi son trát phấn dựa theo trí nhớ, cuối cùng trởnên thê thảm đến nỗi không dám nhìn, hic, thôi cứ như vậy đi. Nhưng mà nếu mộtQuận chúa lại phải tự mình vén rèm lên nói chuyện thì rất là mất thân phận, tahắng giọng, chờ thị vệ Đông Lăng tới.
“Tại hạ Văn Viễn, Hải Quan Tướng quân, cung nghênh Hòa NhanQuận chúa”.
Lòng ta chấn động! Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992537/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.