Bữa yến tiệc kết thúc rất trễ, ta và Độc Cô Bạch cùng ngồitrên một cái kiệu, dường như sau này ta sẽ phải ở lại phủ của hắn bên ngoàicung. Đi chưa tới một canh giờ, kiệu dừng lại, một tỳ nữ tiến lên đỡ ta xuốngxe ngựa, trong bụng ta khó chịu, tối nay chắc lại không ngủ ngon được rồi, aiz.
Hmm, phủ đệ bên ngoài cung của Nhị hoàng tử cũng khá lớn,nhưng mà quá mộc mạc, hoàn toàn không giống như chỗ ở dành cho bậc vương tôn. ĐộcCô Bạch ho khan vài tiếng, dịu dàng nói: “Nơi này so với hoàng cung, đơn sơ hơnmột chút, nàng chịu khổ rồi”.
Ta không tự chủ cũng buột miệng khách khí theo: “Không saokhông sao, vậy là tốt rồi, năm đó ta còn…”.
Ách, suýt nữa thì lộ, ta lúng túng ngậm miệng đứng yên.
Độc Cô Bạch cười cười, không nói gì, chỉ căn dặn tỳ nữ bên cạnh:“Đưa Quận chúa về phòng nghỉ ngơi”.
Tỳ nữ kia đáp một tiếng, ta vừa định xoay người đi, thì nghethấy một giọng nói ngọt ngào từ xa đang vội vàng chạy đến gần.
“Điện hạ, ngài trở lại rồi…”.
Trái tim ta căng thẳng như bị bóp chặt.
Quay đầu lại, bóng người đang chạy về phía Độc Cô Bạch độtnhiên cũng dừng lại tại chỗ. Nàng ấy nhìn ta, khuôn mặt mỹ lệ bởi vì khiếp sợmà trở nên nhăn nhúm.
Tiểu Hồng.
Ngón tay của ta khẽ run, chỉ có cắn chặt hàm răng mới có thểkiềm chế mình không hận đến hét lên.
Độc Cô Bạch dường như không phát hiện ra ta và Tiểu Hồng cógì khác thường, ho mấy cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992536/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.