“Ngươi —— “
Tịch Ca!
Hắn đến rồi sao?
Khi giọng nói quen thuộc vang bên tai, Rhein tràn ngập vui sướиɠ, cậu vội quay đầu, nhưng lại nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn khác.
Đối phương có mái tóc đen dài.
Tóc hắn dài tới eo, cho dù đang đứng ngay dưới ánh mặt trời, nhưng mái tóc đen tuyền vẫn hoàn toàn tách biệt với mọi nguồn sáng, nó kéo ra tấm màn đen giữa ban ngày, hoặc là nói, nó là sứ giả của màn đêm.
Gương mặt của hắn cực kỳ lập thể, cực kỳ hấp dẫn.
Tại thời điểm này, sau vô số năm tháng, Rhein chợt nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên hai người gặp gỡ.
Đối phương nằm trong nước với cơ thể chồng chất vết thương, còn thiếu mất cổ tay phải, nhưng dù vậy, hắn vẫn toát ra đầy vẻ mê hoặc, khi hắn mỉm cười nhìn ngươi chăm chú, ngươi sẽ mất đi quyền khống chế đối với cơ thể mình.
Thay vào đó, cam tâm tình nguyện cúi đầu dưới chân hắn, rơi vào ôm ấp của hắn, bị hắn hút máu…
Rhein nhận ra người đang ôm mình là ai, hình ảnh của Tịch Ca lập tức tan biến, thay thế bằng bóng dáng của người đã từng rời bỏ mình, nỗi kinh ngạc cùng cực lần nữa xâm chiếm trái tim cậu, trong kinh ngạc, còn lẫn cả kinh sợ.
Tiếng nổ ầm ầm trong cái đêm bị cướp đi Nguyên huyết chợt vang lên bên tai Rhein.
Cậu chấn động đến nỗi lảo đảo.
Nhưng Tịch Ca đang ôm cậu, cho dù có lảo đảo cũng chỉ giống như run rẩy trong ngực Tịch Ca, y hệt một con mèo làm nũng thời khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696524/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.