Lão Sa không dạy truyền âm ngàn dặm cho Tịch Ca.
Đừng nói đến việc vốn dĩ ông ta không có truyền âm ngàn dặm, cho dù có, ông ta cũng tuyệt đối không giao thứ này cho một kẻ gian trá luôn bắt nạt mình!
Ông ta cười ha ha, cúp máy.
Tịch Ca: “……”
Tịch Ca đứng một mình trong nước, trông rất cô liêu……
Tịch Ca trôi theo dòng nước một hồi, hắn thử phân biệt phương hướng, phát hiện bốn phía đều là nước, còn có áp lực khủng bố nào đó truyền đến từ sau lưng, hắn bơi về hướng ngược lại, cảm giác khủng bố đó mới giảm bớt một chút.
Điều này khiến Tịch Ca ý thức được, mình đã đi từ bên trong “Tường” ra bên ngoài “Tường” rồi.
Trước khi hắn rớt vào khe hở thời gian, hắn cũng đã ném Bì Bì ra bên ngoài bức tường.
Hai người đều ở ngoài, thành ra không cần lo lắng vấn đề Ngưu Lang Chức Nữ.
Tịch Ca bình tĩnh suy xét.
Hiện giờ vấn đề quan trọng nhất vẫn là vấn đề ban đầu, làm thế nào mới tìm được Bì Bì? Chẳng lẽ thật sự phải bơi lên bờ, tìm cái bốt điện thoại công cộng?
Lỡ đâu Bì Bì cũng ở trong nước, điện thoại cũng sập nguồn rồi thì phải làm sao……
Không được, cứ cảm thấy tư duy của mình ngày càng kỳ quái……
Tịch Ca sờ soạng túi quần, ý đồ tìm kiếm thứ gì đó hữu dụng.
Thế mà hắn sờ được thật.
Một chiếc đồng hồ cát tinh xảo phát ra ánh sáng đỏ lấp lánh đặt trong lòng bàn tay.
Đây là huyết khí do Rhein chế tác.
Đêm hôm đó, trận đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696523/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.