Căn biệt thự ven biển được bao trùm bởi một màng sương sớm, khi được ánh nắng đâm xuyên liền phản chiếu trêи thân thể giọt sương thứ ánh sáng lấp lánh đủ màu.
Mặt biển hiền hòa vỗ nhẹ vào bờ đá, gió tinh nghịch thổi đùa khiến nước biển quên nhiệm vụ mà rong chơi.
Cây lá lại như có chút ghen tị với nét đẹp đó liền chụm nhau xì xào bàn tán, nhưng vẻ đẹp là không ngượng ngùng, trái tim là không có giả dối.
Âu Nhược cuộn mình trong chăn, đưa mắt nhìn bầu trời cao xanh mát, có lẽ hôm nay là một ngày đẹp trời tại một nơi xa lạ.
Pháp là đất nước của sự lãng mạn, dường như từ lâu đời trong lịch sử hình thành nó trở thành cái nôi vỗ về những trái tim, nó chứng kiến biết bao tình yêu tha thiết tan hợp rồi lại hợp tan.
Sắc trời thật đẹp, khiến cho sắc mặt Âu Nhược cũng hiền hòa dễ chịu, tuy là ngủ không sâu giấc nhưng bây giờ cảm giác bình yên đến lạ.
Chỉ mong, đời này cứ như vậy mà trôi đi thì thật tốt!
Cửa phòng bật mở, rồi tiếng đóng cửa vang lên, "cạch" một tiếng thật khẽ liền chìm vào trong im lặng.
Bắc Vũ Tịch nhìn Âu Nhược trêи chiếc giường lớn, cả người co lại như con tôm, yên tĩnh nằm ở đó.
Cô vẫn còn ngủ? Bắc Vũ Tịch nhẹ nhàng đi đến, đây là lần thứ hai hắn dịu dàng, chấp nhận một sự nhẫn nại hơn cả mong đợi.
Âu Nhược biết là hắn nhưng vẫn không mở mắt, cô sợ đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657156/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.