Kỳ Thừa Doanh buông cánh tay Quân Lăng, một đám người bị dọa cho sợ đứng đừ trước cửa phòng.
Lục Phàm còn bê theo một hộp dụng cụ cấp cứu, anh ta chạy đến thấy bọn họ đứng ở cửa không vào thì kêu lên: "Làm gì đấy! Âu Nhược bị thương rồi mà còn đứng đây à."
Hoa Phong nhìn Lục Phàm, Hoa Vũ nhìn Lục Phàm, chỉ vào trong phòng.
Hai người Âu Nhược, Bắc Vũ Tịch mỗi người một nơi trong phòng.
Nhìn Âu Nhược chẳng giống bị thương chút não, giống như là xấu hổ ngượng ngùng hơn. Có một thứ đập vào mắt bọn họ, là dấu đỏ trêи cổ Âu Nhược, thấp thoáng dấu ngón tay.
Bắc Vũ Tịch ngồi ở sofa, Âu Nhược đang ôm chăn ngồi trêи giường.
Tình... Tình cảnh này...
Lục Phàm nói vọng vào phòng: "Lão ca! Có... Có cần trị thương không?"
Bắc Vũ Tịch lan tỏa một luồng khí lạnh hừng hực khi nghe Lục Phàm nói xong, Lục Phàm thì thấy mình mở mồm hình như hỏi sai rồi.
Bọn họ đều hướng một ánh mắt về phía Lục Phàm khiến cho anh cũng không biết mình đã sai ở đâu.
Kỳ Thừa Doanh cười gượng gạo rồi đi vào, Quân Lăng sợ Bắc Vũ Tịch bây giờ nổi điên cắn vợ anh nên cũng theo vào.
Bắc Vũ Tịch đứng dậy, rời sofa liền đi đến chỗ đám người đang đứng ở cửa kéo Quân Lăng cùng tất cả bọn họ đuổi ra ngoài. Hắn cũng ra ngoài đóng cửa lại, chỉ để duy nhất Kỳ Thừa Doanh ở trong phòng cùng với Âu Nhược.
Quân Lăng nhìn Bắc Vũ Tịch, quẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657159/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.