Khi cả bốn người đàn ông cao lớn ngồi trêи ngựa, cả người đổ đầy mồ hôi đang chậm rãi cởi chiếc mũ bảo hộ. Cùng lúc bốn người phụ nữ dịu dàng đang đi đến, ánh mắt luôn hướng đến người đàn ông của mình.
Nắng vàng chiếu lên từng gương mặt cuốn hút, đường nét cương nghị rõ ràng.
Trêи đời này không có tình yêu vĩnh hằng, chỉ có một loại chính là dù đối phương có là gì, chúng ta cũng không thay lòng đổi dạ.
Âu Nhược nhìn thấy Bắc Vũ Tịch cao lớn đang ngồi trêи con tuấn mã của hắn, Quân Lăng bên cạnh vỗ vai hắn cười cười, anh ta nói gì đó chỉ thấy môi hắn hé mở như đang trả lời.
Nhìn Bắc Vũ Tịch bây giờ, trái tim Âu Nhược run rẩy như đóa hoa mẫu đơn, bung nở cành lá tươi đẹp.
Thấy Âu Nhược bước đến, Bắc Vũ Tịch bỏ chân qua yên phóng xuống đất, chỉ một cái xoay người đã như tường thành kiên cố đứng đó, giẫm chân tiến về phía Âu Nhược.
"Có mệt không?" Âu Nhược cất giọng hỏi, cùng đó Bắc Vũ Tịch đưa tay nắm lấy tay cô, bàn tay dịu dàng mềm mại của Âu Nhược như miếng bông nằm trong tay hắn.
Cô bây giờ thật giống một cô vợ nhỏ quan tâm người đàn ông của mình, điều này khiến Bắc Vũ Tịch rất vui vẻ. Hắn thấy nét dịu dàng vốn có của cô nay lại thêm một nét trưởng thành kín đáo, như vậy lại khiến hắn thêm phần nào chiếm hữu.
Chỉ một câu của Âu Nhược, cũng khiến tâm tình hắn thay đổi, hắn vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657154/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.