"Lão đại! Tình hình trước mắt có nên..." Hoa Vũ nghi hoặc hỏi.
Bắc Vũ Tịch gật đầu: "Ngày mai sắp xếp đến đó đi."
Lục Phàm nghe xong quay đầu nhìn lão đại nhà mình: "Anh định làm lớn chuyện?"
Bắc Vũ Tịch thờ ơ nói: "Đánh rắn động cỏ."
Chuyện đơn giản bây giờ có thể làm là tìm cách nâng cao tiếng nói của Bắc Gia, càng phải làm rõ vấn đề ở phía mỏ kim cương. Chỉ cần làm rõ ràng việc ở đây xong, bên phía Tô Âu chắc chắn sẽ đứng ngồi không yên, cũng sẽ không làm khó Bắc Gia một thời gian nữa.
Âu Nhược không lo lắng việc làm của Bắc Vũ Tịch, cái cô lo là Tô Gia. Dù không có động tĩnh, nhưng rõ ràng đã muốn hại Bắc Vũ Tịch một lần.
"Vũ Tịch! Như vậy có ổn không?" cô nắm lấy cánh tay của hắn, lòng bàn tay ấm nóng truyền đến cảm xúc khác lạ.
Âu Nhược vừa dứt lời thì Hoa Phong mở cửa đi vào: "Lão đại! Tìm được rồi! Bây giờ đi luôn ạ?"
Bắc Vũ Tịch vỗ vỗ nhẹ nhàng lên mu bàn tay nhỏ của Âu Nhược, những chuyện thế này Âu Nhược sau này nên biết ít một chút.
Hắn không thể để cô vướng bận, hắc đạo có bao nhiêu nguy hiểm hắn hiểu rõ nhất, cô có bao nhiêu an toàn hắn cũng hiểu rõ nhất. Nhưng con người không toàn năng, sau khi hắn nhận ra trái tim mình hắn càng biết rõ đối với Âu Nhược, hắn càng phải tận tâm bảo vệ.
"Đi thôi." Bắc Vũ Tịch ra lệnh rồi đứng lên, khí thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657151/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.