Bắc Vũ Tịch nhìn Âu Nhược rất lâu, để cô cẩn thận cởi từng cúc áo trêи chiếc áo sơ mi.
"Mẹ! Sao mẹ có thể làm như vô tội vậy?"
Âu Nhược đột nhiên không hiểu câu nói của Bắc Vũ Tịch, tay cô vừa cởi xong cúc áo cuối cùng trêи sơ mi tối màu thì dừng lại. Ngẩng đầu nhìn hắn vẫn cao ngạo đứng trước mặt, lại nghe thấy tiếng cửa mở ra. Âu Nhược xoay đầu ra cửa.
Khi Ngụy Nương chẳng biết đứng ở đó khi nào mở cửa đi vào, mặt bà ấy hơi đỏ dường như là bị phát hiện nên ngượng ngùng, Ngụy Nương nhìn Âu Nhược liền cho miệng cười khẽ.
Căn Phòng ngập tràn ánh sáng dịu dàng, Bắc Vũ Tịch không có gì muốn che giấu nên tự động cởi chiếc áo sơ mi, để lộ một thân trần, bên dưới vẫn còn chiếc quần âu dài ôm lấy đôi chân thon dài như cổ thụ to lớn của hắn.
Âu Nhược biết mình bị Ngụy Nương ở ngoài nghe lén, nên mất tự nhiên liền đỏ mặt. Cô không biết bản thân nên làm gì tiếp theo cho phải, cứ đứng đừ ở đó.
Bắc Vũ Tịch ngồi xuống sofa trong phòng, Ngụy Nương nhẹ nhàng bước đến, đi qua Âu Nhược tiện tay nắm lấy tay cô kéo đến để cô cùng bà ngồi bên cạnh nhau.
"Mẹ không có ý nghe lén hai đứa! chỉ là..." Ngụy Nương ấp úng như vậy càng khiến Âu Nhược ngượng đến muốn tìm cái lỗ chui xuống.
Đây mà là một gia đình bình thường thì việc này được xem là "ra mắt" với mẹ chồng rồi!
Ngụy Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657141/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.