Theo thông tin của Ivan tìm kiếm về gái ấy từ Bắc Gia gửi đến Nam Phi, hiện tại cô ấy đang ở Trung Quốc.
Kim cương của Bắc Vũ Tịch là khai thác, thẩm định chất lượng bên trong liền bỏ vào thùng hàng bán đi, cho nên vẫn chưa được cắt mài tinh xảo.
Ban đầu Âu Nhược cứ tưởng đâu cô ấy đang ở gần đây, trong khu vực Nam Phi này, nhưng bây giờ lại lặn lội một đoạn đường xa lại chỉ để tìm một cô gái nói chuyện.
Đi cả một ngày đến nơi trời liền tối, do múi giờ lệch quá nhiều nên cơ thể Âu Nhược khó chịu vô cùng, trong một tuần mà đã bay qua bay lại hết ba lần.
Lúc trước không đi không biết, bây giờ đi rồi mới nhận ra, Bắc Vũ Tịch khi đó muốn gây dựng Bắc Gia đã phải cực khổ thế nào.
Hoa Vũ thấy cô mệt mỏi liền nói: "Hay là cô về nhà nghỉ ngơi, chuyện này để chúng tôi và lão đại đi là được."
Để các người đi đương nhiên là không được, dù sao cô cũng phải biết được cô gái đó là ai lại có thể khiến Bắc Vũ Tịch tự mình đến gặp. Không suy nghĩ thêm, Âu Nhược nhìn Bắc Vũ Tịch rồi nhìn sang Hoa Vũ.
Âu Nhược lắc đầu: "Không cần đâu."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai nói thêm một lời liền rời đi. Bắc Vũ Tịch biết Âu Nhược vì cô gái này hao tâm tổn tứ bao nhiêu.
Chẳng có ai vô duyên vô cớ trộm đồ người khác, xong lại chờ chủ nhận của họ đến tìm. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657143/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.