9
Thoắt cái đã là đêm giao thừa, trong thành ngoài vài tiếng pháo vang vọng, chỉ còn lại câu đối dán trên cửa mang chút ít không khí tết.
Ta sắp xếp cho Hỉ Cô ở lại với Yến Tam Nương, rồi dẫn theo mười gia đinh tới Cao phủ.
Cao phủ đèn đuốc sáng trưng, bà lão gác ở cửa bên thấy ta vội vã muốn gặp Du Cơ, không dám chậm trễ, liền đi báo ngay.
Du Cơ chỉ mặc một chiếc váy dài mỏng manh, đôi má đỏ ửng, trông như đang say.
"Theo ta đi thôi!"
Ta kề sát bên nàng, thấy bước chân nàng loạng choạng, liền đưa tay đỡ lấy.
"Người đã say rồi." Nàng khẽ nói vào tai ta.
"Ngươi đi từ hậu viện, sẽ có người đón, thẳng đến tiệm gạo là được."
Nàng không trả lời, vẫn lảo đảo dẫn ta đi về phía trước.
Cao Đãng có vô số thê thiếp, con cái cũng nhiều, trong đại sảnh vô cùng náo nhiệt, một gánh hát đang hát trên sân khấu.
Trên bàn rượu thịt vẫn đầy, nhưng không ai màng đến.
Trước cửa nhà giàu, thịt rượu bốc mùi; ngoài đường xương người c.h.ế.t rét.
Thời thế này…
Ta đứng chờ dưới hành lang ngoài sảnh, một lúc sau Du Cơ vào trong, Cao Đãng lảo đảo đi theo nàng ra ngoài.
"Tống tướng quân sai ngươi tới sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Cao Đãng hỏi ta.
Ta cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hoang-hau-va-phu-quan-tho-phi/3742727/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.