7
Có lẽ Diêm Vương cũng sợ kẻ ác, ta rốt cuộc sinh hạ Hỉ Cô vào giờ Mão ngày 16 tháng Giêng.
Hắn ở bên cạnh giường trông ta, đút ta ăn, lau mồ hôi cho ta, đồng thời mắng người.
Thỉnh thoảng lại mắng trời mắng đất, rồi tự mắng chính mình.
Khi bà đỡ đặt Hỉ Cô vào tay hắn, dáng vẻ hắn bối rối không biết làm gì, ta ghi nhớ suốt đời.
"Nhũ danh của con bé sẽ là Hỉ Cô. Sau này, con của chúng ta đều phải có tên."
Hắn nhìn ta, vẻ mặt như cười như khóc mà nói.
"Chàng vui không?"
Ta hỏi hắn.
Hắn gật đầu.
"Ta chưa từng biết con người lại có thể vui sướng như vậy. Ta vốn một thân một mình, nay lại có ràng buộc. Hỉ Cô, ta là cha con…”
"Từ nay ta cần bước cẩn thận hơn rồi."
Tiệc đầy tháng của Hỉ Cô rất đơn sơ, chỉ vài người quen tụ họp ăn một bữa cơm.
Tháng Năm trời đã bắt đầu ấm, ta cũng ra ngoài đi lại.
Lâu rồi ta không gặp Du Cơ, nàng trông thấy ta thì vui vẻ ra mặt.
Ta đưa hộp quà trong tay cho nàng, nàng tiện tay mở ra nhìn thoáng qua rồi đóng lại, tự tay đặt vào ngăn bí mật bên đầu giường.
"Ngươi xem ngươi được chăm sóc tốt chưa? Da trắng trẻo, mịn màng, còn có thể véo ra nước, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hoang-hau-va-phu-quan-tho-phi/3742726/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.