Trong phòng thí nghiệm đồi bại lan tràn vị than cháy và khói trắng, Lecce ngồi xổm dưới đất, khổ sở cào đầu, tên cầm đầu đám tuần tra toàn thân run rẩy không ngừng, miệng ngắt ngứ cầu khẩn.
Ada và Khôngren nhìn nhau, ánh mắt lại chuyển sang chỗ khác. Ada chống tay lên chiếc bàn tróc sơn, cúi người hỏi: “Thanh tra Lecce, anh nói chúng ta xong rồi, là ý gì?”
“Nơi này cũng giống như trung tâm phòng chống bệnh tật của chính phủ, cất giữ những vũ khí và virus có thể tạo nên nguy hiểm sinh hóa đại quy mô.” Âm thanh của Lecce khản đặc dị thường, hắn cố gắng muốn ngẩng mặt lên, nhưng đầu lại như nặng ngàn cân, cuối cùng hắn không thể động đậy, siết chặt tay mình. “Nếu là vậy, chính phủ nhất định sẽ bó buộc nó, đó chính là hệ thống khống chế trí năng. Như vậy, một khi bị tấn công… hoặc hệ thống cho rằng nó gặp phải uy hiếp, thì sẽ khởi động cơ chế phòng ngự, cấm tất cả sinh vật sống rời khỏi đó, cho đến…”
Giọng nói của Lecce trở nên nghẹn ngào, hắn không nói được nữa.
“Cho đến khi hoàn thành tiêu độc toàn diện.” Khôngren tiếp lời Lecce, tư liệu về mặt này hắn cũng từng thấy qua, cho nên hắn biết Lecce không phải đang khuếch đại sự thật, hiện tại xem ra, sinh tồn của họ đã vô vọng.
“Trời ạ..” Ada cuối cùng cũng hiểu hàm ý trong lời bọn họ, cả người ngây ngẩn tại chỗ. Đèn trong căn phòng chợt tắt, đôi mắt và gương mặt hiện lên vẻ sợ hãi của cô hoàn toàn chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581685/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.