Trong không khí lan tràn sự trầm mặc rợn người, chiếc xe chạy về hướng khu nhà ở gần cầu Brooklyn, Vu Tử Thạc lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng thở dài. “Anh đến tìm tôi, tôi sẽ nói.” Giang Hằng nói xong cúp máy, quen biết ba năm, đây là lần đầu tiên đối phương mời y bước vào thế giới của mình. Nhưng cho dù như vậy, với sự hiểu biết của y về Giang Hằng, cái hộp này rất quan trọng với Giang Hằng, Giang Hằng sẽ không vì bạn gái của y mà giao ra cái hộp đó.
Sau khi xuống xe, Vu Tử Thạc dạo vài vòng trong cửa hàng tiện lợi, cắt đuôi tài xế luôn đi sau lưng, nhìn theo địa chỉ của Giang Hằng, y đi vào một tòa nhà ba tầng, đẩy cửa, phòng khách rộng lớn đập vào mắt, các vật dụng gia đình tinh xảo chất lượng nhưng không tới mức xa hoa, một tủ sách cỡ lớn được làm bằng gỗ quý nhưng trông rất mộc mạc, mặt đất trải thảm đỏ mắt tiền, vách tường màu nâu dùng loại sơn tốt nhất, rèm cửa sổ kéo kín che phủ tất cả ánh sáng, người bình thường không biết nhìn hàng khi thấy những thứ này chỉ cho rằng nơi đây trừ lớn và sạch sẽ ra thì không có ưu điểm gì khác.
Cửa phòng trong khép hờ, lộ ra chút ánh sáng yếu ớt, bên chân tường là một đường dây cáp to bự dẫn thẳng vào trong, Vu Tử Thạc đoán đó là phòng máy của Giang Hằng. Giang Hằng ngồi trên sô pha uống hồng trà, tách trà sứ trắng tinh xảo chứa đầy nước trà màu đỏ sậm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581543/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.