Tay chuột chũi đút vào túi quần, đứng trong bóng râm nhìn y đứng ở nơi ánh sáng tập trung, hắt xì một tiếng thật vang, sau đó sờ đám râu lúng phúng trên mép của mình nói: “Mũ Đen, tôi biết cái hộp đang ở trong tay anh.”
Hộp? Chuột chũi bắt Tiểu Trượng là vì cái hộp? “Tôi thật không hiểu thứ đó có ma lực gì, nhiều người lại tranh giành nó đến sứt đầu mẻ trán.”
“Ma lực của nó vượt xa sự tưởng tượng của anh.” Chuột chũi cười ha ha, “Muốn người phụ nữ đó trở về cạnh anh, thì giao cái hộp ra.”
Ngoài dự liệu, trong tình lý, Vu Tử Thạc không ngờ chuyện xảy ra gần đây, ba lần bốn lượt, đều liên quan tới cái hộp đó. “Thật đáng tiếc, tôi từng rất muốn có thứ đó, nhưng nó không ở trong tay tôi.” Đây không phải nói dối, cái hộp bị Giang Hằng lấy đi, còn về Giang Hằng giấu cái hộp ở đâu, Vu Tử Thạc không biết.
“Đích thật là đáng tiếc, có lẽ anh không bao giờ gặp lại cô ta nữa.” Chuột chũi tiếc thương lắc đầu, ra khỏi bóng râm, đột nhiên lại ngừng chân quay lại nói: “Có thể người phụ nữ đó nói đúng, trừ bản thân mình ra thì anh không còn quan tâm ai, dùng cô ta uy hiếp anh là do chúng tôi quá ngây thơ.”
“Đợi đã.” Vu Tử Thạc đứng nguyên tại chỗ châm thuốc, y không nhìn chuột chũi, mà nhìn mặt đất, nhắc nhở. “Nói cho xong đi.”
“Nhưng tôi không tin, nếu cô ta không có một chút vị trí nào trong lòng anh, thì hôm nay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581542/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.