Kiều Mạch là bị đông lạnh đến tỉnh.
Khi tỉnh lại anh vẫn có thói quen nhìn sang bên cạnh xem người ấy, khi ấy Cố Nhan Tân còn ở, anh sẽ cùng hắn ôm nhau và hôn chúc buổi sáng khi tỉnh lại.
Mà từ bây giờ, mỗi ngày buổi sáng mở hai mắt đều sẽ thấy mình như vậy, trong lòng ngực giống như đang ôm ai đó, giữa hai tay trống rỗng, khi bắt đầu Kiều Mạch còn thấy mất mát đến ngây ra, nhưng hiện tại thì không còn.
Bởi vì Cố Tân Tân muốn xuất viện.
Lại nói tiếp ngày đó Kiều Mạch còn chưa kịp cùng đối phương nói chuyện thì đã bị y tá thúc giục trị liệu, rốt cuộc cùng bác sĩ Lý lên thời gian cụ thể, không còn chậm trễ nữa.
Kiều Mạch đành phải rời đi.
Cách ngày đó đã là nửa tháng, anh vẫn cùng Cố Tân Tân liên lạc qua điện thoại, rồi đột nhiên hăn gọi điện bảo muốn anh đưa về nhà, làm Kiều Mạch kinh ngạc hồi lâu.
Tình hình của Kiều Mạch là phải trị liệu rất nhiều mới tốt lên, bệnh viện cũng chấp thuận anh xin về nhà tĩnh dưỡng, nhưng Cố Tân Tân vì sao lại nhanh như vậy đã được xuất viện?
Chẳng lẽ cũng là hết bệnh rồi?
Nếu nói Cô Tân Tân khỏi bệnh rồi, có phải cả Cố Nhị và Cố Tam đều biến mất hay không?
Tưởng tượng đến việc bọn họ biến mất, Kiều Mạch liền cảm thấy trong lòng bất an ngoài ý muốn, thật giống như một người đang viên mãn bỗng nhiên thiếu hụt một bộ phận lớn, tuy rằng vẫn là người này, nhưng tóm lại là không giống nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/86/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.