“Xin hỏi anh có phải là Cố Nhan Tân không……”
Đối diện truyền đến một giọng nữ thô thiển, lại rất lễ phép trả lời: “Không phải, anh gọi lộn số rồi.”
Kiều Mạch ngốc ngốc ngắt điện thoại.
Trong lòng anh dâng lên một trận mất mát lớn.
Kiều Mạch biết mình đã mất mát cái gì đó, mất mát vì người đối diện không phải Cố Nhan Tân, không phải ái nhân trong mộng, cũng chính là Cố Nhan Tân mà anh yêu.
Mà là một người xa lạ.
Sự tồn tại của người xa lạ này chứng minh cho việc Cố Nhan Tân chỉ là tưởng tượng.
Anh rốt cuộc đang kỳ vọng cái gì vậy? Kỳ vọng ảo tưởng của mình biến thành sự thật chăng? Chờ mong Cố Nhan Tân tồn tại, chờ mong mình có thể tìm được đối phương?
Vì sao dù biết tất cả chỉ là mộng cảnh do bác sĩ Lý tạo ra, anh lại cố chấp tin tưởng rằng Cố Nhan Tân đang tồn tại, còn vọng tưởng có thể tìm được đối phương.
Anh khi nào lại cố chấp với một người như vậy.
Kiều Mạch thở thật mạnh một hơi, chỉ cảm thấy ngực mình như bị cái gì ngăn lại, trầm trọng đến mức anh không thở nổi.
Nhắm mắt lại, tất cả những gì trong mộng như hiện ra trước mắt, rất sống động.
Trên thực tế, anh cảm thấy trong mộng hết thảy đều vô cùng chân thật, anh không muốn tin tưởng đó là giả.
Tới hiện tại, anh thậm chí bắt đầu trách cứ l mình vì sao lại tỉnh lại làm chi.
Nếu không tỉnh lại……
Chỉ là sẽ chẳng bao giờ như vậy.
Nội tâm Kiều Mạch vô cùng chua xót,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/85/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.