Trên mặt Kiều Mạch là biểu hiện nôn nóng, Cố Nhan Tân giật mình, vẫn mở miệng nói: “Em vừa nói gì cơ……” 
Cố Nhan Tân đột nhiên im bặt. 
“Vì sao em lại nói ra những lời này?” Cố Nhan Tân nghi hoặc, sau đó hắn lại ngẩng đầu nhìn Kiều Mạch, chuẩn xác bắt được vấn đề trọng điểm, “Anh khi nào nói là không cho em vào bếp nhỉ?” 
Kiều Mạch nói không ra lời. 
Sắc mặt Cố Nhan Tân tức khắc có điểm khó coi: “Anh coi em là ai?” 
“Anh không hề có ý biến em thành ai.” Kiều Mạch vội vàng phủ định. 
“Vậy lời anh vừa nói là có ý gì?” sắc mặt Cố Nhan Tân âm trầm, ẩn nhẫn tức giận, lúc nói như đang tra khảo người khác. 
“Anh chỉ là…… Thuận miệng nói……” 
“Kiều Mạch!” Cố Nhan Tân hăn đang tức giận, hắn đứng ở cửa bếp nhìn Kiều Mạch, thanh âm nhịn không được đề cao, “Anh tốt nhất là nói rõ ràng chuyện này, bằng không nó sẽ vướng mãi trong lòng em.” 
Kiều Mạch vẫn là lần đầu tiên thấy Cố Nhan Tân sinh khí, hơn nữa còn rất tức giận, anh không biết làm thế nào mới tốt. 
Anh là thật sự không có ý biến Cố Nhan Tân trở thành bất luận kẻ nào. 
Hắn đặc biệt như vậy, đáng yêu như vậy, là duy nhất trên thế giới, không thể thay thế. 
Chỉ là khi anh trầm mặc lại làm trong lòng Cố Nhan Tân như có cây búa gõ vào, thật không thở nổi, hắn bước vài bước lên, bắt lấy tay Kiều Mạch ép anh phải nhìn mình. 
“Em làm sao biết kiếp trước em làm đồ ăn thế nào, em cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/87/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.