Lê Phong bước vào phòng điều trị
Trên giường bệnh là em gái của anh, Cô bé mặc bộ đồ bệnh nhân, đầu bị cạo trọc vì hóa trị. Em đang chăm chú đọc sách.
Phong bước nhẹ lại gần cô bé, gương mặt vẫn nghiêm nghị nhưng đôi mắt lại rất đỗi dịu dàng.
Ngước lên, thấy Phong, em nở nụ cười: “ Anh hai”
Phong nhẹ gật đầu, anh hỏi: “ Sáng nay em đã ăn gì rồi?”
Cô bé đặt quyển sách lên trên chiếc bang gần ấy và trả lời:
“ Chị y tá mang cháo cho em. Em ăn hết một chén luôn đó.”
Phong ngồi xuống ghế sát bên “ Ừm…do sáng anh bận quá, không đến sớm được. Xin lỗi”
“ Anh hai bận công việc mà. Không cần xin lỗi Vân đâu” – Cô bé lặng lẽ nói
Căn phòng lâm vào im lặng.
Vân nhìn anh mình rồi hỏi:
“ Tối qua, anh với chị gái kia sao rồi?” – Đôi mắt em tràn đầy tò mò.
Phong ho khan che giấu quẫn bách. Anh lúng túng:
“ Hường… nói…anh và cổ không hợp nhau.”
“ Sau đó thì sao? “ Giọng Vân hụt hẫng
“ Không có sau đó.” Phong nói
Vân thở dài. “ Đây là mối thứ tư rồi. Chừng nào em mới có chị dâu đây?”
Giọng điệu y hệt mẹ luôn – Phong nghĩ.
“ Chờ em khỏi bệnh đã, rồi tính chuyện của anh sau.”
“ Anh hai em tốt như vậy mà sao không ai chịu?” Vân định làm động tác xoa đuôi tóc nhưng chợt nhớ là mình đã cạo trọc nên buông tay xuống.
Kì thật bốn cô gái mà Lê Phong gặp mặt ai nấy đều có ấn tượng tốt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-ngo-tau/96941/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.