Hôm nay là thứ năm.
Tính đến thời điểm hiện tại Minh Châu đã về nhà được 5 ngày rồi.
Anh Lâm nói với Châu rằng anh đang làm thủ tục chuyển trường cho nó. Tuần sau Châu sẽ đến ngôi trường mới và giờ thì nó vẫn đang ở nhà, làm quen hoàn cảnh sống.
Mấy hôm nay Châu lăn xăn giúp việc nhà rất nhiều. Lúc ở bếp, lúc ở vườn,...
Những người giúp việc trong căn hộ đang ngày càng thân với nó hơn.
Mẹ Châu rất vui vẻ. Nụ cười lúc nào cũng trên môi bà.
Châu và bố của nó gọi điện cho nhau rất nhiều. Có khi hai cha con nói chuyện hơn 2 tiếng đồng hồ. Mẹ Châu tỏ ra hờn dỗi, bà bảo rằng bố Châu chiếm hết thời gian của bà và con gái. Nhưng trong thâm tâm người mẹ lại rất hạnh phúc, bà mong bố Châu sớm về để gia đình đoàn tụ.
Sau khi ăn sáng xong, mẹ Châu đi làm. Qua lời mẹ kể, Châu biết rằng mẹ của nó đang làm phó giám đốc của công ty đá quý.
Đọc sách được một lúc, Châu ra khu vườn trước sân giúp mấy người làm vườn nhổ cỏ.
Châu vừa làm vừa tán dóc với họ và biết thêm một số chuyện như: cô hầu gái A thích anh B, người C làm hỏng đồ trong nhà, kể cả những người hay thích bàn tán về nó nữa… @@
Đang làm thì Châu bỗng cảm thấy chân mình tê. Nó đứng lên, ai ngờ lại va phả một người.
Tiếng xin lỗi chưa kịp thốt ra thì giọng nói gắt gỏng vang lên:
“ Cô có mắt như mù à!”
Lúc quay lại, Châu thấy một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-ngo-tau/96942/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.