🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Minh Châu gặp lại mẹ vào trưa hôm ấy.

Lúc dùng cơm trưa xong, 2 mẹ con vào phòng Châu tiếp tục tâm sự.

“Con cảm thấy nơi đây ở tốt không?” Mẹ của Châu hỏi

“ Rất tốt thưa mẹ. Con cảm thấy cứ như mơ vậy” Nó vui vẻ đáp

“ Mẹ sợ con mới chuyển đến sẽ không quen. Thế là ổn rồi”

Châu đắn đo nói:

“ Kì thật, ai ở đây cũng gọi con là cô chủ, tiểu thư cả. Nghe khá xa cách. Hồi ở viện mồ côi, con và các em xưng hô thân với nhau thân mật hơn nhiều!”

“ Mà trước đây con thường làm việc nhà. Giờ không ai cho con đụng vào cả, Thật có chút không quen”

Người mẹ cười, xoa đầu Châu.

“ Mẹ nghe viện trưởng nói con nấu ăn rất ngon.Tối nay con xuống bếp nấu cho mẹ món con giỏi nhất nhé.”

Châu vui vẻ: “ Tuân lệnh mẫu hậu. Bữa tối con sẽ ráng hết sức!”

Mẹ Châu đưa cho cô một sợi dây chuyền khá cũ.

Châu ngơ ngác nhận lấy nó.

“ Đây là sợi dây chuyền con làm mất nửa năm trước!”

Người mẹ nói: “ Chính Lâm đã nhặt được. Từ đó cậu ý giúp ba mẹ lần ra được con”

Châu sờ nhẹ lên dòng chữ { Minh Châu – 19/02/2000}được khắc trên mặt chính của sợi dây chuyền

“ Lúc làm mất nó con đã rất hoảng sợ và buồn phiền. Nó là thứ duy nhất liên kết con và đấng sinh thành. Nhưng xem ra trong cái rủi có cái may.”

Bà Phương ôm nó vào lòng vỗ về.

“ Tên [Phạm Minh Châu] là viện trưởng đặt cho con đúng không”

Châu gật đầu:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-ngo-tau/96940/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Yêu Ngố Tàu
Chương 5: Trước cơn bão (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.