Trong đầu, vẫn còn quanh quần cảnh tượng Mộ Biệt Thanh và khẩu Muôi Hân vừa mới hôn nhau, lan tỏa không cần né tránh.
Tây theo bản năng xoa cánh mối của minh...
Cho dù, qua bốn năm, nụ hôn với người đàn ông kia, Vy Lâm vẫn còn nhớ rõ rành mạch như trước.
Xúc cảm ôn nhu, còn chứa đựng hương thơm mát nhàn nhạt, tinh tế hòa tan trên phần môi của cô, chìm vào tận đáy lòng, làm cho người ta trầm luận đến nổi không cách nào tự kem che...
Vy Làm đập vào đầu của mình, có chút
áo não.
"Nghĩ gì thế!"
Người anh ta hôn không phải là mình
Vy Lâm đi vào phòng ngủ, Mộ Biệt Thanh liên buông lỏng cô gái đối diện ra, giữa cánh môi không có máy may lưu luyến.
Khẩu Muôi Hân xấu hổ đỏ mặt: "Tôi. Tôi đi uống trà
"Ừ, tôi đi phòng quần áo thay bộ quần áo roi den.
Nói xong, Mộ Biệt Thanh liên đi vào trong phòng ngủ của mình.
Cửa bị kéo ra, Vy Lâm lại càng hoảng sợ, sau khi thấy người tiến vào là Mộ Biệt Thanh mới nhẹ nhàng thở ra
Vy Lâm đã mặc áo khoác của mình, chiếc quân bên dưới được chọn ngẫu nhiên là một cái quân dài của Mộ Biệt Thanh mặc vào.
Anh rất cao, ống quân rộng quá dài cọ trên người của cô, chẳng ra vẻ gì cả, rất là buồn cưới
Vụ Lâm có một chút xấu hổ: "Thực xin lỗi, không được sự đồng ý của anh đã mặc quần của anh."
- Thực sự đủ rồi xấu."
Mộ Biệt Thanh không ngần ngại tổn hại
Vy Lâm kéo kéo quân trên người mình, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177274/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.