"Lời này của cô có ý là bệnh viện các người trị chết người còn có lý nhé? Nguyên một đám đều là lang bầm, còn không chịu thủ nhận sao?" Người đàn ông kia như hung thân ác sát giơ cái ghế ép tới.
Rốt cục Vy Lâm có chút không thể nghe được "Anh há miệng ngậm miệng tất cả đều là lang băm, anh mang ai đó?"
Người mảng chính là họ Cảnh, thì thế nào? ! Lúc trước chúng tôi vào bệnh viện, anh ta cam đoan với chúng tôi như thế nào? Nói răng ca phẫu thuật này không lớn, rủi ro không cao, nhưng kết quả thì sao? Người này vĩnh viên ra đi ngay khi anh ấy đi, lấy nhiều tiền như vậy, để anh ta làm chết người sao? Hãy để tôi nói với các người, bây giờ người không còn nhưng số tiền này, chúng tôi nhất định có rồi! !"
Cho nên, nói trăng ra bọn họ là một đám lưu manh vô lại! ! Muốn cho bệnh viện và Mộ Biệt Thanh chịu oan khuất, quả thực nằm mơ
Vy Lâm thình lình nhìn tên du côn trước mắt, trong mắt lạnh thấu xương không có chút sợ hãi: "Anh coi bệnh viện là chỗ nào? Đó có phải là một siêu thị mà anh trả bao nhiêu tiền phải cho anh bấy nhiêu bảo đáp sao?" Nếu thật là như vậy, Tô Vy Lâm có nguyện ý trả cho bệnh viện một triệu, mười triệu, thậm chí cống hiến cả cuộc đời cho họ, cô sẽ không bao giờ chùn bước,
Chính là...
"Bác sĩ không phải là thiên thần, tôn chỉ
của bọn họ học y để cứu người, mà không phải khởi tử hồi sinh! Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177275/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.