"Không ăn được đừng đạp đổ."
Không lâu sau khi Tô Yểm Tinh gửi xong đoạn ghi âm, Trình Mạt đã gửi lại câu này.
Tô Yểm Tinh nhìn dòng chữ này, cô không thể giải thích được cảm giác nhìn thấy một chút châm biếm trong từng câu từng chữ.
Cô?
Không ăn được quả nho thối Lục Dã sao?
Haha.
Đã ăn đến phát ngán rồi.
Ăn rồi không muốn ăn lại nữa.
Tô Yểm Tinh suy nghĩ một chút rồi gửi một tin nhắn qua.
Tô Tô: "Trình Tiểu Mạt."
Một đóa lài tốt: "???"
Tô Tô: " Cậu đừng hối hận."
Chỉ là một đóa hoa lài: "???"
Chỉ là một đóa hoa lài: "!!!"
Trong khi Trình Mạt nhanh chóng gửi một tin nhắn qua: "Mình hối hận cái gì, là hối hận vì đã bỏ lỡ điều gì hay là tiếp theo hai người sẽ hẹn hò." Sau khi nói những lời không mạch lạc, Tô Yểm Tinh thoát khỏi wechat.
Để Trình Tiểu Mạt tự đoán đi.
Ai bảo cô ấy trọng sắc khinh bạn, bởi vì tên họ Lục đó mà chế giễu bạn thân của mình.
Cô vừa mới tắt màn hình, màn hình lại bật sáng lên.
Trên màn hình sáng lên, có một dòng Weibo, dòng chữ màu đỏ nổi bật: "Phúc lợi fan Lục Dã", phía sau còn có một chữ "Sôi."
Có lẽ là vì màu đỏ đang nhảy chữ quá hấp dẫn, Tô Yểm Tinh không nhịn được nhấp vào.
Mới vào được một chút mà một bức ảnh đập vào mắt cô.
Hình ảnh Lục Dã thời còn trẻ mặc một chiếc sơ mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-dinh-luu/2887466/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.