Bật màn hình, tôi không giải được mật mã nối 9 số, lại không nghĩ ra nên làm thế nào để dùng vân tay Tô Nham.
Có lẽ là quá tập trung nên không nhận ra Tô Nham bước ra khỏi nhà tắm, tôi ý thức được bản thân cảm thấy gượng gạo.
Anh ta tỏ vẻ khó hiểu: “Em lấy điện thoại anh làm gì?”
Tôi nảy ra ý tưởng: “Em thấy ốp điện thoại anh ngả vàng, em muốn đổi cho anh cái mới, lại quên mất điện thoại anh loại nào nên muốn xem một chút, rốt cuộc xem chỗ nào nhỉ?”
Anh ta bị tôi chọc cười: “Đồ ngốc, trên điện thoại làm gì có ghi hãng điện thoại. Kệ đi, hôm nào đó anh tự đi mua.”
Tôi nịnh nọt cười, thầm khích lệ bản thân, cơ hội vẫn còn.
Cuối cùng, cuối tuần tôi cũng đợi được cơ hội.
Công việc anh ta thường xuyên tăng ca, một tháng hiếm có ngày nào nghỉ ngơi cùng lúc, tôi dọn bàn ăn với tâm trạng thoải mái, cùng anh ta uống 2 ly.
Anh ta nhìn bọt bia dính trên khóe miệng tôi cười: “Không uống được thì đừng miễn cưỡng.”
Tôi kiếm cớ “say rượu” hỏi anh ta: “Tô Nham, anh thực sự yêu em sao?”
“Điều này còn phải nói sao? Nếu không đợi ngày nào đó đẹp trời, anh sẽ lập tức đi đăng ký kết hôn với em.”
“Anh yêu em nhiều như thế sao?” Tôi cầm ly rượu, úp mặt lên bàn cười với anh ta.
Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt chân thành: “Cứ nói vậy đi, dày vò nhiều năm như thế anh cũng mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-khong-thua/3079095/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.